Bạn gái không muốn kết hôn
| 806 views
Tôi 34 tuổi, bạn gái 31 tuổi, chúng tôi sống chung 3 năm. Tôi yêu em và muốn kết hôn nhưng em không chịu. Em nói không tin vào hôn nhân vì tình yêu không bao giờ kéo dài. 

Bạn gái xinh xắn, rất biết quan tâm chăm sóc, chuyện chăn gối hòa hợp. Em sợ lấy nhau về sau này hết yêu, tôi cũng ngoại tình, cặp kè người phụ nữ khác rồi tan cửa nát nhà, tội nghiệp con cái bơ vơ. Em chỉ muốn sống tạm bợ thế này, không nghĩ đến ngày mai. Ngày nào còn yêu nhau, hạnh phúc vui vẻ thì ở bên nhau, không thì chia tay, đường ai nấy đi. Thực sự bạn gái sống rất phóng khoáng, không suy nghĩ nhiều.

chia_tay

Trước tôi, em từng yêu và sống chung với 4 người bạn trai, có mối tình kéo dài đến 6 năm nhưng họ lại không muốn ổn định với em. Khi đến tuổi lập gia đình, họ chia tay em và lấy người khác. Em nói sau nhiều mối tình, em không còn tin vào đàn ông, lại càng không tin hôn nhân vì chứng kiến nhiều cảnh đổ vỡ, em thấy mình còn hạnh phúc hơn những người vợ kia nhiều. Em cũng không thích có con vì nếu làm mẹ đơn thân phải chăm sóc cho con, sẽ không có người đàn ông nào chịu sống cùng em để gánh vác trách nhiệm. Chẳng ai muốn làm “cha hờ” lo cho con người ta trong khi gái trẻ độc thân bên ngoài nhiều.

Ba năm nay, tôi thuyết phục em nhiều lần, hy vọng dùng tình cảm để cảm hóa em. Tôi chung thủy và chưa bao giờ mèo mỡ với người khác nhưng mọi chuyện vô ích. Em nói nếu tôi cần hôn nhân và con cái thì có thể tìm người khác. Em chỉ cần có người bầu bạn, sống cùng để chăm sóc nhau và có đàn ông thỏa mãn chăn gối. Em không quan tâm cuộc sống riêng tư, điều kiện, ngoại hình hay tình trạng hôn nhân.

Em từng quen đàn ông có vợ, em cần sex còn ông ta thì muốn đổi gió, cặp với nhau hai năm rồi chia tay. Với em, ở bên nhau chỉ đơn giản là đàn ông với đàn bà, yêu cũng được, không yêu chỉ cần sex cũng không sao, quan trọng vui vẻ với nhau. Em cũng không đòi hỏi chịu trách nhiệm, không ràng buộc nhau cũng không cần hôn nhân, gia đình con cái. Làm người thứ ba, em không có tình cảm với họ, cũng chẳng ép buộc họ ly hôn đến với mình nên chấp nhận thiệt thòi, giấu diếm lén lút, không muốn phá gia đình họ. Em bảo cái gọi là hôn nhân, danh phận chỉ là tờ giấy. Tôi từng hỏi em, có bao giờ em nghĩ đến người vợ của họ mà cảm thấy có lỗi hay không? Em nói em chẳng quan tâm điều gì, chỉ biết em và người đó cần nhau, muốn ở bên nhau. Nếu người đó ở bên gia đình, em không làm phiền, tối không bao giờ nhắn tin gọi điện, người đó chia tay, em không níu kéo. Tính ra em là người chịu thiệt thòi chứ không phải vợ con họ.

Gia đình tôi hiện giờ đang thúc giục tôi lấy vợ, ba mẹ tôi cũng lớn tuổi, muốn tôi sớm yên bề gia thất để có cháu bồng. Tôi hiểu tâm trạng của ba mẹ vì chính tôi cũng muốn điều đó. Gần đây, bạn bè giới thiệu nhiều đối tượng xem mắt, tôi rất ưng ý một người nhưng không hẳn là yêu. Tôi băn khoăn có nên chia tay bạn gái để toàn tâm tìm hiểu người đó không? Hay tiếp tục thuyết phục bạn gái thay đổi suy nghĩ? Tôi lo rằng nếu theo ý bố mẹ kết hôn vội vàng sẽ sai lầm.

Hiện nay, tôi đang bắt cá hai tay. Tôi vẫn sống chung với bạn gái nhưng vẫn tiếp xúc nhiều với cô gái kia để tìm hiểu mọi khía cạnh của cô ấy, nếu nảy sinh tình cảm và hợp nhau, tôi sẽ tiến tới. Bạn gái có lẽ biết điều đó nhưng vẫn bình thường, không nói gì, không để ý nhiều. Hình như em chỉ cần có người bầu bạn và sống tạm bợ như thế. Em còn nói, tôi cứ việc kết hôn để làm tốt bổn phận, có gia đình vợ con. Nếu còn muốn ở bên em, em sẵn sàng làm người tình của tôi, khi cần cứ đến tìm em. Mong mọi người cho tôi lời khuyên.